Linh hồn và sự chuyển nghiệp
Conn người khi sống lấy Tnh – Khí – Thần làm chủ thể hoạt động, khi chết lấy Linh hồn (Thể Vía) và Phách làm chủ thể liên lạc, tác động. Ở đây ta hiểu phần hồn chính là phần tinh túy còn lại sau khi Tinh Khí Thần đã bị tiêu diệt. Phách chính là phần còn lại trải qua thời gian biến đổi phân hủy cơ thể tức là xương cốt (có khác với thể Phách ).
Khi con người chết đi ( ngừng mọi hoạt động sống và chết não thực sự) thì cũng là lúc phần Hồn tách ra khỏi cơ thể,và bây giờ ta gọi là Vong Hồn hay là Vong Linh.
Sau khi vong hồn thoát ra khỏi cơ thể thì rơi vào một trạng thái vô thức không biết là mình đang mơ hay đang tỉnh. Nhìn thấy người thân đứng bên cạnh mình kêu khóc thảm thương mà như hư, như thực. Phải đến ngày thứ 3 thì vong mới thực sự hiểu rằng con người nằm bất động kia chính thực sự là mình và mình đã chết. Cho nên người ta mới có bày cúng Tam Nhật phục hồn là như thế.
Lại nói đến hành trình của vong như thế nào?
Ở nơi Địa Phủ hay Âm Phủ thì luôn luôn có ánh sáng mờ như là sáng trăng non ở trên trần gian. Có một cây cầu độc mộc mang tên là cầu Nại Hà,ở dưới núi Tu Di. Cầu này là lối dẫn các vong đi vào Âm Phủ, chỉ có một chiếu đi vào mà không có chiều ngược lại. Dưới cầu có thác lớn, có thú dữ. Xung quanh cảnh vật âm u, núi cao, rừng thẳm hoang vu.Trên núi có ghi dòng chữ U Minh Giới. Có vị Hành sai sứ giả đến dẫn vong qua đi cầu thẳng tới đền Yển Túc. Đây là nơi ghi danh để chiếu nghiệp. Cứ 7 ngày một lần, vong được Chiếu nghiệp sứ giả gọi vào để đối chiếu nghiệp quả tội phúc đã làm trên cõi trần. Nếu như có việc gì chối cãi thì được đối chiếu bằng cách nhìn vào gương Chiếu nghiệp hay còn gọi là Vọng Liên Đài. Mọi việc làm hay dở đều được ghi lại đầy đủ ( giống như ta xem ti vi).
Sau 7 lần đối chiếu như vậy tức là 49 ngày, tội phúc của vong đã rõ ràng, vong sẽ được nhập tịch nơi Âm Phủ. Vì thế mới có việc cúng 49 ngày. Trước đó người ta bày cúng vào tuần đầu, thỉnh Pháp sư, Thầy cúng hoặc Sư Thầy chùa về làm lễ và đọc kinh Phật, cũng là giúp cho vong tự mình ngộ đạo, tự thân hối cải, khai báo thành thật. Không gian trong thời gian 49 ngày này gọi là cõi Diêm Phù.
Sau 49 ngày như đã nêu, nếu vong thuộc loại đại gian, đại ác, đại bất lương, phạm tội nặng nề trên trần gian thì lập tức bị bắt giam ngay vào địa ngục. Nơi Âm Phủ có 10 ngục, xếp theo thứ tự : Tội nặng nhất ở Địa ngục số 1, tội nhẹ nhất ở địa ngục số 10.
Nếu vong không thuộc loại trên thì được làm thường dân nơi địa phủ trong quá trinh chờ định nghiệp theo nhân quả báo ứng. Trong thời gian này vong vẫn học tập (tu tập), đi làm, đi chơi…tương đối giống như trên cõi trần.
Ngoài ra còn có những trường hợp đặc biệt. Sau khi chiếu nghiệp xong :
a. Nếu vong là con của Tiên thì theo định nghiệp về chầu Trời ( tức là thăng thiên chầu Ngọc Đế)
b. Nếu vong là con của Phật thì theo định nghiệp về nơi Tây Phương Cực Lạc.
c. Nếu vong là con của Thánh thì theo định nghiệp về nơi Tứ Phủ.
Ba trường hợp trên vì không thuộc thường dân nơi địa phủ nên có đặc cách theo Thiên Quy.
Sau một quá trình là 1000 năm, theo nhân quả báo ứng vong được định nghiệp và chuyển nghiệp đi vào cõi Nhân để tái sanh đầu thai làm người, nhận nhiệm vụ mới được giao phó. Thời gian này tương ứng ở dưới âm phủ là 100 năm. Nghĩa là 10 năm trần gian bằng 1 năm âm phủ. Tuy nhiên cũng có một số trường hợp có vong linh đến 150 năm ( tức 1500 năm trần gian) mới tái sanh đầu thai cõi Nhân. Thường thì càng xa thời gian, vong càng ít quan tâm đến cháu con nơi cõi trần gian.
Tùy theo kiếp trước tội phúc thế nào mà tạo ra nhân quả báo ứng ở lần định nghiệp thứ nhất trong kiếp làm người này.
Ví dụ: Kiếp trước làm thằng lưu manh chuyên phỉ báng Thánh Thần, kiếp này theo định nghiệp và nhân quả báo ứng cho chuyển nghiệp vào cõi Nhân đầu thai làm người có căn quả, phải trình hầu ông Thánh để mà tu tỉnh. Nhưng cái nghiệp tạo ra trong tiền kiếp thì vẫn phải nhận tức là gặp phải bà vợ hay phỉ báng Thánh Thần, hoặc phải đứa con ngỗ ngược chuyên chửi Thầy chửi Thánh…
Thông thường thì mỗi một vong phải trải qua ít nhất là 2 lần định nghiệp theo nhân quả báo ứng như vậy, thì sẽ được chuyển nghiệp để vào những cõi giới khác, trong số 6 cõi ( ta hay gọi là Lục đạo = 6 con đường). Các cõi này là Cõi Đâu Xuất(cõi Tiên),Cõi Phật, cõi Thánh Thần, cõi Nhân, cõi Súc Sanh, cõi Ngạ Quỷ.
Vong tuy có 2 lần định nghiệp, nhưng thực tế đã 3 lần làm người, nên có “Kinh Nhân Quả 3 đời” là như vậy.
Đối với các vong mà sau hai lần định nghiệp vẫn không thay đổi ác tính, hay sát sinh, giết mổ quá đáng, coi thường đồng loại, con người mà suy nghĩ hành động như loài cầm thú, thì sẽ bị chuyển nghiệp vào cõi Súc Sanh mà làm súc vật như Trâu, Bò,Lơn,Gà, Dê, Ngựa….để cho ngưởi ta giết mổ (quả báo). Phải sau 12 lần bị giết mổ thịt thì mới được chuyển nghiệp vào cõi Nhân để tái sanh làm người. Nên trong số các loài vật cũng có không ít các vong kiếp trước làm người mà ác giả, ác báo.
Đối với các vong vì chết do oan ức, uất hận thì rất khó siêu thoát, Các vong này vì ôm mối hận sầu mà không theo Định nghiệp như đã nêu ( nơi âm phủ có ngoại lệ với những trường hợp này). Khi đó hoặc vong tìm cách báo thù hoặc theo thời gian mà dần trở thành yêu tinh, thành quỷ hại người.
Nói tóm lại thì con người phải tuân theo Định Nghiệp và Nhân Quả báo ứng. Bởi vậy nhân sinh cần phải hành động sao cho hợp đạo lý trong cuộc sống, để tránh cho mình những khổ ải sẽ phải đối diện trong hành trình tâm linh kế tiếp sau cái chết.
Phúc Tâm Pháp Sư