Thầy và lòng tham
Ai cũng biết ở đời có sáng thì có tối, có âm thì có dương, có ngày thì có đêm và hiển nhiên có tốt thì có xấu, nhưng cái xấu tôi đang muốn nhắc tới ở đây không đơn giản chỉ là cái xấu xí của đời thường, mà cái xấu làm mất đi tính chân thiện mỹ của đạo, cái xấu làm ô danh những người thầy chân chính, và cũng chính từ cái xấu ấy đã khiến cho bao nhiêu gia đình tan cửa nát nhà, nghiệp chồng nghiệp, nợ chồng nợ…
Các cụ nói “cây xanh thì lá cũng xanh – cha mẹ hiền lành để phúc cho con” trong thế giới tâm linh mà đặc biệt là vai trò của người thầy trong hệ thống điện thờ tứ phủ được coi như người mẹ thứ hai trên cuộc đời này khi khai đàn mở phủ, xuất thủ trình đồng cho các con nhang đệ tử. “Nhất tự vi sư – bán tự vi sư” ấy vậy mà thực tế có rất nhiều người vẫn được gọi là thầy, luôn coi mình là trung tâm của vũ trụ, có quyền hô mưa gọi gió, cải hung thành cát, cải họa vi tường để rồi đưa ra hàng loạt lời hứa đắc tài sai lộc, yên căn yên số, cầu gì được lấy thậm chí có thầy còn mạnh miệng cam kết sau khi làm lễ thì được sống trong giàu sang phú quý, thì được hưởng lộc trời, có thần Thông (lộc Thánh) để Nhìn thấu âm dương sáu cõi… trở thành các cô các cậu để cứu nhân độ thế, cứu khổ độ mê…
Thực tế thì sao?
Những thầy bà ấy là một bộ phận nhỏ trong số hàng vạn thầy chân chính đang ngày đêm cứu khổ, độ mê… nhưng lại để lại một hệ quả vô cùng to lớn khi sản sinh ra một lớp đồng tân lính mới không căn, không quả, không nợ cõi tâm linh… Hậu quả là lớp lớp các đồng tân lính mới với những lời hứa hẹn ngọt ngào ấy cứ ngày đêm cung phụng cho thầy, lo tiền sắm lễ nhưng tài lộc đâu không thấy chỉ thấy tiền bạc đội nón ra đi, nào nhà, nào cửa, nào xe nào vàng… đã tung bay theo lời hứa của thầy. Để rồi khi mất sạch sành sanh thì cũng là lúc vợ chồng ly tán, thầy trò quay lưng… lúc ấy. Nhận ra chân lý thì cũng đã muộn rồi. Nhiều người quay ra chửi thầy, nhiều kẻ lại quay ra trách Thánh không thương… họ đâu biết trái cây họ nhận được ươm mầm từ những hạt tham. Tham của thầy và tham của cả trò, sự u mê, lầm lỡ ấy đang làm cho những người thầy chân chính trăn trở, làm cho đời thêm loạn, làm cho đạo thêm buồn.
Nhiều bạn công danh sự nghiệp đang yên ổn, gia đạo trên thuận dưới hòa, vợ chồng hạnh phúc, con cái đề huề, không mơ không mộng… nhưng đánh đùng một cái khai đàn mở phủ.., khi mọi việc đã rồi thì nhắn tin hỏi tôi. Tôi hỏi tại sao lại mở phủ thì bạn bảo tại nghe theo lời thầy… ôi!!! Thầy lúc dọa người ra điên, ra loạn… lúc lại dọa người bị thánh bắt đi – lúc thầy lại cho một khung cảnh huy hoàng khiến cho bao người lầm đường lạc lối…
Lại có thầy, vừa làm lễ cho con nhang tôn nhang bản mệnh, làm lễ khất đồng… con nhang chưa được yên căn yên mệnh, chưa dưỡng đường đời chưa tỏ đường tu… vẫn bị ốp vong, vẫn bị cơ đồng… khi nhắn tin hỏi thầy lý do và phương pháp chữa trị… thầy bảo. “Con gửi hình khỏa thân cho thầy để thầy xem vong nó có ốp vào bộ phận nào của con không để thầy còn xử lý”. Lại có thầy, trước ngày khai đàn mở phủ, dẫn con đi tẩy uế trần gian, và chỉ khi con thú ấy nó hiện nguyên hình, thì con nhang mới nhìn ra chân lý…
Chúng ta vẫn nghe câu: Trứng rồng lại Nở ra Rồng (hay) khai hồ mở phủ, xuất thủ trình đồng để được yên căn yên số, được nảy cành xanh ngọn… Nhưng liệu lớp lớp những con quỷ đội lốt tâm linh ấy, luôn luôn muốn biến tiền trong túi bách gia bá tánh thành của riêng mình, luôn cao ngạo phán bừa, luôn giả nhân giả nghĩa… đưa người đời từ đường thông, ngõ thoáng vào u mê lầm lỗi ấy liệu trứng rồng ấy có nở ra rồng, liệu tâm ấy, đức ấy, phúc ấy con nhang đệ tử có được hưởng, có được nở cành, xanh ngọn, có được yên căn yên mệnh…
Lời khuyên:
Những bạn chưa biết đến con đường tâm linh chân chính nên tìm hiểu thật kỹ…
– Thứ nhất: Không nên nghe những lời hứa hẹn, đừng khởi tâm tham từ những việc tâm linh hoặc sợ hãi vì những lời dọa nạt mà lầm đường, lạc lối… phải biết suy xét từ hoàn cảnh, bản thân và gia đình.
– Thứ 2: Khi có căn quả cần tìm thầy thì phải suy xét xem thầy như vậy có đủ tâm, đủ đức, có đủ quyền tiên phép thánh mà khai đàn mở phủ… liệu có thể nương bóng của thầy mà yên căn yên mệnh, để yên ổn làm ăn…
– Thứ 3: Việc tối kỵ của tâm linh là sinh tâm mong cầu, là lòng tham dẫn đến u mê lạc lối… Tu là sửa, là biết hướng thiện, là biết tịnh tâm… Hãy nhìn sự việc bằng trái tim và trí tuệ thì mọi chân tướng sẽ được nhìn thấy rõ ràng…
Những dòng tâm sự này chắc sẽ gặp phản ứng của không ít các thầy, nhưng hiển nhiên lại là sự thật. Rất mong những ai đang tu, đã tu và sẽ tu nên nhìn lại, để Đạo Mẫu trường tồn… để xứng danh là con nhà Mẫu, bởi luật nhân quả chẳng bỏ sót một ai.
Vài lời bộc bạch. Có điều gì thiếu xót Tự Minh Ân mong các thầy hoan hỷ.