Hầu đồng sao cho có Phúc, có Lộc
Bài viết sau đây được trích dẫn từ fanpage fb/quantheambotat6789 sẽ bàn về việc Hầu đồng sao cho có Phúc, có Lộc và tâm đức của người làm thày để các bạn tham khảo.
1. Như thế nào gọi là Hầu Phụng Thánh – Hầu đồng.
Không phải cứ lên sập bắc ghế là Hầu Thánh – Hầu đồng. Đấy chỉ là một nghi thức trong Đạo Bốn Phủ. Cũng không phải lập Đền, lập Điện rồi sớm chiêu chiều mộ, bát tiết giai kỳ khánh tiệc…, nhất niên nhật lệ không đơn không sai đã gọi là Hầu Thánh Phụng Thánh. Hay đã xưng danh con nhà Thánh đã là con Thánh
Trên lo việc Thánh dưới gánh việc trần, lo việc Thánh ở đây là gì? Là người được bề trên được ơn trên giao phó sứ mệnh:
Giúp những người căn số vượt qua cơ hành điên dại không quá hao tài tốn của mà vẫn yên căn yên mệnh yên gia chung. Đấy là ‘Hầu Thánh – Hầu đồng”.
Giúp những người đi sai đường lạc lối, gia đạo bất an, vợ chồng li tán… đoàn tụ sum vầy hạnh phúc. Đấy mới gọi là “Hầu Thánh – Hầu đồng”.
Tu Phúc tạo Phúc giúp đời giúp Đạo đấy là Hầu Thánh Phụng Thánh.
Gánh việc trần ở đây chúng ta là con tứ Phủ ai cũng có Cha Mẹ người thân ruột thịt anh em bạn hữu người có vợ người có chồng tu sao cho tốt đời đẹp Đạo cho yên gia chung đấy là việc trần của mỗi chúng ta.
2. Hầu đồng như nào để có Phúc có lộc?
Hầu đồng trang nghiêm thanh tịnh bình đẳng không lãng phí xa hoa ấy là Phúc của Đạo. Đàn lễ càng tốn kém bao nhiêu càng thể hiện sự hoành tráng bao nhiêu thì càng đi xa Đạo bấy nhiêu và tổn Phúc bấy nhiêu. Đạo chỉ cần trang nghiêm thanh tịnh bình đẳng. Sự bình đẳng dung hòa, Đạo ở đây làm cho ai cũng có thể nhìn mà tu theo được và đồng nghèo lính khó không có sự phân biêt xa cách đấy mới là Đạo, là Phúc, là Lộc.
Phật Thánh không phân biệt mâm cao cỗ đầy, giầu sang quý, tiện, hiền ngu. Chỉ có trần gian u mê mới có tâm phân biệt cái gọi là sang chảnh. Khi chúng ta biết tu lễ sắp đặt bài trí cho một vấn hầu đồng, dù đàn sơ lễ mỏng nhưng tâm thành ấm cúng trang nghiêm đồ lễ thanh tịnh không cần phải mâm cao cỗ đầy.
Trước vấn hầu đồng, đền điện bao sái tẩy uế sạch sẽ gọn gàng, những ngôi điện nhỏ khi hầu mũ đàn và bài vị chúng ta có thể để lại hầu xong hóa cũng được như vậy nhìn sẽ ấm cúng trang nghiêm vì tán đi trên điện nhìn rất trống trải hương hoa đồ lễ không nhiều…..
Chúng ta chỉ cần hóa sớ và mã bốn phủ là được không phạm lỗi gì cả. Hóa sơ đi là khỏi phạm lỗi, sớ sách chu phê xét duyệt là của Quan bốn Phủ. Thế nên khóa lễ mà hầu để tấu đối về bốn Phủ bao giờ Thanh Đồng cũng phải Hầu ngũ vị Tôn Ông trước, các Quan về chấp bút chu phê Hội Đồng chuẩn nạp tá khẩu thông chuyền, chấp lễ chấp bái chấp kêu chấp cầu, ban khen ban thưởng cho bách gia lính ghế bốn phủ, khi Quan bốn Phủ đã chứng sớ chứng mã giá Quan Tuần về tiễn đàn hóa sớ là xong, sau đó các: Chầu, Ông Hoàng Cô ,Cậu về ngự Đồng tỏa bóng ban tài tiếp lộc chữa bệnh hành phù….
Chầu, Hoàng, Cô, Cậu không phải chứng sớ chu phê. Thế nên mũ đàn và bài vị để lại không phạm luật phạm lỗi.
Huyền Tích nguyện đời này sẽ phát nguyện trước Phật Thánh cửa Đình Thần bốn phủ cùng các lính ghế bốn Phủ hưng long Đạo Mẫu trường tồn. Tất cả căn đồng lính ghế bốn phủ đều được tỏa bóng Đồng Linh bóng hiển hoằng dương chánh pháp bình đẳng như nhau.
Hầu Thánh mà khoe của, khoe tài là tổn Phúc và đang hủy hoại Đạo Mẫu và lỗi Đạo, sai Đạo.
2. Làm sao phân biệt được thày làm đúng hay sai trong đạo
Tất cả các pháp đều là phương tiện. Tổ có nói:” Thuận hành nghịch hành, tận thị đạo tràng vô vi phật sự” tức: Làm đúng, hay làm sai, làm ngược làm xuôi, nhưng mục đích không vì tư lợi không vì tiền bạc danh vọng, thì đều vô tội, Trong pháp có phi pháp, mục đích dẫn dụ đạo tràng từ phi pháp đến chính pháp.
Ngày xưa tổ Huyền Quang Tôn Giả viết ra khoa cúng nhằm ứng phó với đạo tràng để dẫn dụ một số phật tử thích cúng bái tế lễ. Ngài cho thành lập trai đàn cúng lễ vài ba ngày nhưng mục đích chính cuối cùng là thuyết pháp khai mê. Nhưng ngày nay nhiều thầy lấy đó làm nghề là chính, chủ yếu làm cho người đời mê muội để kiếm lợi.
Đạo Phật thì trên Facebook có nhiều trang rành riêng chỉ để bài xích các thầy tu, còn đạo Mẫu chúng ta thì khác. Không có trang nào để bài xích cả nhưng tự trong đạo đã tự dìm nhau chia sẻ các hình ảnh xấu, huynh đệ tương tàn chia rẽ, thầy trò chửi nhau tay đôi phơi bày xấu tốt.
Đạo Mẫu nhiều người lấy sự thành đạt của người thầy qua sự hoành tráng tiền hô hậu ủng, hay là hầu đẹp, nhiều niên đồng…. Nhiều người khoe tôi là tôi hơn 60 chục năm đồng, nhưng hỏi về lễ nghi phép tắc thi chả có chút gì hiểu biết. Các bạn à trăm người lính định người đồng, trăm người đồng định một Thầy Đồng, không phải bạn cứ ra đồng hầu cho đẹp rồi đợi vài ba năm hay 12 năm rồi đi mở phủ cho đệ tử là được.
Khi bạn đã ra mở phủ bạn là đồng lính mở cho yên căn bản mệnh không phải gánh vác việc của Đồng thầy thì làm sao trong gia trung trên kính dưới hòa, trong ấm ngoại êm, là trọn đạo làm con Phật Thánh. Còn là Đồng trên lo việc thánh dưới gánh việc trần được mệnh làm Thầy, thì phải ra sức học đạo làm phúc, tích phúc.
Để có thể cứu khổ độ mê, mình còn tham còn mê, còn sân si, thì độ mê cho ai; mình đang khổ thì cứu khổ được cho ai. Vậy một năm làm được bao nhiêu việc phúc, việc Đạo đó là trách nhiệm của người hành Đạo. Hãy nhìn vào yêu điểm của người khác để hoàn thiện bản thân mình, ai cũng có điểm tốt và xấu thế nên chúng ta mới phải tu sửa thân tâm.
Đạo ở khắp nơi xung quanh chúng ta. Ai mà mải mê tìm lỗi người khác thì không bao giờ hoàn thiện được bản thân mình.
Làm Thầy mà nói lỗi người thì sao hướng Đạo được cho đệ tử tu tập. Tâm Thầy an thì đệ tử cũng an, niềm vui là khi thấy người khác vui mình cũng hoan hỉ. Thấy người khác lạc Đạo sai đường mình cũng cảm thông thấu hiểu không nên phỉ báng buông lời thô tục vì nghiệp ai lấy mang phúc ai người ấy hưởng.